Trang chủ Đăng nhập
Cùng chơi Army2 sv Trái Quýt, free xu, lượng...

Lần hoạt động

Diễn đàn | Truyện và Thơ | Truyện ngắn
Tìm kiếm
Chia sẻ lên Zing twitter Google PlusView 2272
  Say nắng cô em, tán cô chị
xchieclax xchieclax (SV!) [Off] [#] (07.12.2015 / 17:16)
Đang tìm người yêu
em ngày mai không được đứa nào sử dụng điện thoại trong giờ thi nữa. Sau đó tất cả giải tán. Em và con bạn về trước


“Thy! Mày về cùng không hay tí thằng bồ tới đón?”

“Nó bận đi diễn rồi. Chở tao về với. Tiện thể ghé qua bà Hai ăn sinh tố luôn. Hồi chiều mày còn nợ tao đấy”

“Ừ. Vậy lên đi”


Nói con Thy có bồ nhưng thời gian nó ở bên em chắc còn nhiều gấp đôi thời gian nó ở bên cạnh thằng bồ nó. Người không biết thì lại tưởng nó là người yêu nữa. Thằng bồ nó là DJ. Tối nào cũng phải vào bar diễn đến 12 – 1h sáng mới về, nó cũng là bạn của em. Ngày xưa chỉ vì một chầu nhậu mà em đã giới thiệu Thy với nó. Thế là 2 đứa yêu nhau luôn. Thời gian sau đó em vẫn bị đơ đơ như kiểu mất thứ gì. Khó hiểu lắm. Sau này em mới hiểu ra, đó là bản tính tham lam của đàn ông. Dù em với Thy không có gì nhưng cũng không muốn để nó sa vào tay thằng khác


Con này có 1 tật xấu hễ cứ đi với em là cứ ngồi sát như đúng rồi ấy. Vếu của nó cũng thuộc dạng to, ngồi sát như vậy, sướng thì có sướng nhưng khó chịu thế nào ấy


“ĐM. Ngồi xịch ra. Núi đè chết bố rồi”

“Mẹ. Thích mà còn bay đặt hả mày. Đúng thằng gay”

“Gay cái cứt. Bố chưa hỏi tội mày dám bảo với con em mày là bố bị gay đấy”

“Ủa. Nó có nói với mày hả?”

“Chứ sao. Nó la toáng lên kia kìa. Nói tao gay này gay nọ như sợ cả trường chưa biết tao bị gay đấy”

“Thôi sống thật với giới tính đi bạn hiền. Hí hí” – Nó nói xong ngồi ôm lấy em. 2 tay luồn vào túi áo cười nhảm nhở

“Mày tin bố hiếp mày không?”

“Hộ tao cái. Ha ha. Gay bày đặt sĩ”


Chả lẽ em lại hiếp nó? Nói thế thôi chứ nó cũng ngồi xê ra. Em chở nó vào một con đường nhỏ, đi mải nói chuyện quá không để ý vượt đèn đỏ bị mấy anh trật tự tóm được. Thế là đi toi 100k chung chi cho các anh ấy. Nghĩ cũng lạ, ngày hôm nay ăn phải cái gì mà xui thế không biết.


Chạy được một đoạn nữa thì đến quán sinh tố. Thấy em và Thy bước vào. Bà chủ quán liền kêu


“Ê hai đứa kia. Chúng mày chết dí ở đâu mà lâu nay mới mò mặt tới đây vậy”

“Dạ. Bọn cháu đi tình nguyện cô”

“Bảnh dữ he. Vào kia ngồi đi. Có quạt đấy”

“Cô Hai number one” – Con bạn vừa khen vừa dơ ngón cái lên “Like”


Em và Thy gọi 2 ly sinh tố thập cẩm với một đĩa trái cây. Em vừa ăn vừa hỏi về chuyện Linh thì cũng được biết. Bé đó nhà ở dưới huyện, tính hơi ương bướng nhưng cực đảm đang. Biết nấu ăn, dọn nhà, biết quán xuyến mọi thứ. Nói chung theo lời con Thy nói thì đó là một người lý tưởng để lấy làm vợ.


“Mày kết nó hả? Tao làm mai cho”

“Không! Nó dữ lắm. Tao không thích”

“Mày đừng có nói dối. Tao là bạn của mày đấy”

“Dối mày được gì?”

“Mặt mày đang đỏ lên kìa. Thích thì nói mẹ là thích đi. Đàn ông đàn ang có cái vẹo gì mà không nói được. À mà quên. Xin lỗi bạn, phải gọi là chụy – chụy Minh mới đúng. Xin lỗi bạn hiền. Ha ha” – Con bạn em cười như được mùa

“Éo đùa nữa. Tọng mau lên rồi về”


***


Tắc đường! Chuyện cả năm mới xảy ra một lần ở phố núi này. Mọi tuyến đường đều đổ tới trường thi, ở đâu cũng thấy toàn người là người. Từ phụ huynh, học sinh tới các bác xe ôm, taxi và những anh áo vàng giữ trật tự. Tất nhiên là không thể thiếu mấy cái bóng áo xanh tình nguyện. Em cùng Thy với mấy đứa bạn đứng hướng dẫn ở ngoài cổng trường, được một lúc sau thì có tiếng nói lanh lảnh từ đâu vang tới


“Chị Thy” – Là Linh, oan gia của em

“Chào anh “Gay” - Con bé nhấn mạnh chữ gay làm em tái hết cả mặt

“Linh! Không được nói anh Minh như vậy. Phải gọi là chụy Minh. Nhớ chưa”

“Dạ! Em chào chụy Minh”


Em chả thèm nói lại. Có nói gì lúc này thì cũng vô ích. Im lặng là vàng. Mấy thằng bạn em thấy gái là cứ tớn cả lên, chúng nó cứ đòi dẫn con bé lên tận phòng thi. Con bé cười tươi lắm, lộ cả cái lúm đồng tiền xinh xinh. Em nhìn mà tim cứ đập thình thịch


“My chở em tới hả? Nó đâu rồi”

“Chị ấy chạy đi học luôn rồi”

“Ăn sáng đầy đủ chưa. Tí nữa vào phòng thi cố gắng lên nhé”

“Em là ai? Là Linh đấy. Chị không phải lo”

“Vâng. Ngồi đó. Thôi vào thi đi không trễ giờ”

“Dạ. Thôi em đi đây. Em chào chụy Minh nhé. Ha ha ha”


Bóng con bé đi khỏi. Em quay lại lườm con bạn với ánh mắt chỉ muốn ăn tươi nuốt sống.


“Cái gì đây. Tính làm gì tao hả? Không được chỗ này đông người lắm nha” – Con bạn lấy tay bắt chéo qua ngực lùi về phía đằng sau.

“Mày dìm bạn đến mức đó. Mày có vui không Thy?”

“Vui chứ sao không. Lâu lâu mới có dịp mà”

“Vui cái b*ớm. Éo đùa đâu. Cẩn thận bố hấp diêm mày đấy”

“Ngày nào tao cũng nghe mày đòi hấp tao mà có bao giờ làm đâu. Hộ tao cái. Gay còn bày đặt”

“Gay này” – Em cú máu đạp lên đầu nó 1 cái

“Chơi đánh bạn mày. Đùa tí làm gì căng vậy”

“Đùa cái cứt. Đợi đấy bố xử mày sau”


Tiếng loa của thầy giám thị vang lên. Giờ thi đã điểm. Một bầu không khí im lặng đến căng thẳng bủa vậy khắp trường thi. Chỉ còn lại tiếng ve, tiếng lá cây xào xạc trước gió và tiếng nói chuyện của một vài phụ huynh. Tất cả đều nhìn về những dãy phòng thi, nơi con em họ đang vật lộn với những câu hỏi hóc búa. Đám sinh viên tình nguyện tụi em chả có việc gì làm lại ngồi tám chuyện với nhau. Mấy thằng bạn hồi nãy thấy em có quen với bé Linh thì đua nhau hỏi: “Mày quen nó hả?”, “Sao quen được vậy?”, “Con bé đó xinh ghê”, “Giống em Tít thế nhỉ nhưng vếu không to cho lắm”.. bla.. bla...


Tầm 10h, giờ thi kết thúc. Thí sinh từ trong các phòng thi úa ra. Thấy mặt ai cũng có vẻ căng thẳng. Nghe nói năm nay đề khi hơi khó. Linh vừa thi xong chạy ra chỗ em. Con bạn chạy đến đưa cho bé chai nước rồi bắt đầu hỏi han


“Thi được không em? Đề khó không?”

“Cũng khó nhưng em làm được. Đoán chắc tầm 7 điểm”

“Vậy hả? Ừm thôi về đi. Chiều nay thi Lý cố gắng làm cho tốt nha”

“Vâng em về đây. Chào chụy Minh nha”

“Biến” – Con bé vẫn không quên đá đểu em một câu


Kết thúc buổi thi đầu tiên. Chúng em lại đi lấy cơm và phát cơm cho từng phòng. Hỏi ra, đề thi năm nay đúng khó. Nhìn vào đề em không hiểu tại sao mấy năm trước mình lại đậu được đại học. Có mấy đứa tới hỏi em là làm như thế này đúng không? Kết quả như thế nào. Em chỉ dám trả lời cái này anh học lâu quá nên quên rồi còn nhớ được gì nữa đâu.


Giờ thi môn Lý lại đến. Cái nắng oi ả trời trưa với gió lào làm cho không khí trường thi đã căng thẳng lại thêm phần ngột ngạt. Lũ con gái thì tíu tít với những quyển tạp chí thời trang và phim Hàn. Hội con trai thì ngắm em này, địa em kia và phán em nọ. Ngồi chỉ toàn nghe hàng con này to, mông con kia lep bỏ mẹ, tao thịt con này rồi..bla...bla... Tất cả dường như chỉ muốn cuốn vào câu chuyện của mình để quên đi cái nóng oi bức này.


Bù lại với hồi sáng, hình như môn lý chiều nay dễ thở hơn hay sao mà thấy nhiều người có vẻ hớn hở. Bé Linh khoe làm được hết, còn 30 phút ngồi ngủ trong lớp. Vì làm được bài nên tâm trạng bé vui lắm, cười suốt mà mỗi lần cười thì tim em lại đập thình thịch cứ tưởng mới chạy vài vòng quanh sân trường về ấy


“Năm nay chắc đậu chưa?”

“Đậu chắc rồi”

“Tự tin thế cô. Còn môn ngày mai nữa mà”

“Hóa là môn tủ của em mà. Lo gì? Chị Thy. Tối nay rảnh mình đi ăn đi”

“Tôi nay hả. Ừm. Để coi sao đã”

“Coi chi nữa. Đi ăn đi. Lâu lâu em mới lên mà. Chị có hẹn với ai à?”

“Tối nay chị với anh Minh đi sinh nhật bạn. Để mai ha”

“Chơi kèo lẻ không cho em đi cùng hở? Đi với ông gay đó chán lắm”

“Em đâu đi được đâu, mai phải thi mà”

“Không sao. Em đi tí rồi về học luôn. Cho em đi với điiiiii” – Con bé mè nheo


Thy nhìn sang em với ánh mắt cầu cứu. Em thì sao cũng được. Có thêm người đi thì càng vui với lại nó là con bé mà em đang say nắng. Tội gì không cho đi


“Cho nó đi cùng cũng được. Bắt nó ở nhà một mình tội nó”

“Uầy. Chụy Minh nói chỉ phải. Like”


Xong rồi con bé cười tíu tít lấy điện thoại ra gọi cho ai đó. Nửa tiếng sau có chiếc Liberty đậu ngay trước cổng gọi Linh. Con bé chào mọi người rồi chạy ra đó. Trên chiếc Liberty là một cô gái ăn mặc khá trẻ trung: quần đùi ngắn, áo phông rộng đi giày thể thao, tóc nhuộm hơi đỏ tiếc rằng em không nhìn thấy được mặt vì cô gái ấy đeo khẩu trang


Thực sự em không có cảm tình với những cô gái nhuộm tóc (con bạn em là ngoại lệ) có lẽ vì em giống tính bố, có chút gì đó cổ hủ nhưng đối với em một người con gái để tóc màu đen vẫn là đẹp nhất. Em có hỏi Thy cô gái đó là ai, nó trả lời đó là chị gái ruột của Linh


“Có vẻ ngon” – Em xoa cằm suy nghĩ

“Cái gì ngon?” – Con bạn em hỏi

“À. Không có gì. Tao nói bà kia bán xôi ngon” – Thực ra em đang nói cô bé đi chiếc Liberty

“Thằng hâm này. Bữa trước tao mua mày ăn rồi chê mà”

“Hả. Vậy à? ờ ờ...”


Em chạy ra ngoài mua chai nước uống. Đang đứng tán phét với bà chị bán nước thì ở chỗ bàn tư vấn tiếng con Thy la lên


“Trời ơi. Minh ơi. Cứu taooooooo...”


CHAP 4: CON BẠN THÂN


Sau một ngày làm việc mệt nhọc giữa thời tiết oi bức này thì được thưởng thức một ly nước mía mát lạnh mang lại cho chúng ta sự sảng khoái tuyệt vời. Chìm đắm vào câu chuyện với bà chị bán nước như muốn quên đi mọi thứ diễn ra thì tiếng thét thất thanh của con bạn kéo em về với thực tại


“Minh ơi. Huhu. Cứu tao với...”


Ban đầu em nghĩ chắc nó chỉ troll em thôi. Nhưng khi nghe tiếng nó khóc em cảm thấy hình như nó đang bị nguy hiểm thật. Vội vàng chạy đến thấy Thy đang ôm một bên chân ngồi bệt xuống đất khóc như một đứa trẻ


“Sao vậy? Mày bị sao” – Em vội vàng hỏi.

“Rắn. Có con rắn cắn tao. Hu hu” – Thy vừa nói vừa khóc và chỉ vào chỗ bắp chân


Rắn? Em xé toạc ống quần của nó ra. Nhìn trên bắp đùi thấy có vết cắn đang rỉ máu. Vội vàng xé toạc tay áo buộc lên trên vết thương rồi bồng nó ra chở đi viện. Trên xe nó cứ khóc và la tên em. Em cũng nẫu hết cả ruột không biết đường nào mà lần. Chỉ biết ngồi ôm nó và nói “Có anh ở đây rồi” (chém đấy)


Xe đến bệnh viện, em bồng nó chạy tiếp vào phòng cấp cứu. Đặt nó lên giường, mấy ông bác sĩ chạy lại khám rồi bắt em ra ngoài. Em lầm bầm chửi không biết chui vào bụi rậm làm gì để bị rắn cắn. Em gọi điện cho ba mẹ của Thy bảo đến viện gấp. Ba mẹ Thy đang đi công tác trên Sài Gòn. Biết tin Thy bị rắn cắn hãi lắm, dặn em chăm sóc Thy dùm rồi tí nữa bay về. Một lúc sau thì mấy ông bác sĩ đi ra, em lại hỏi thì cũng may. Bị rắn thường cắn, chắc chỉ bị sưng vài hôm rồi khỏi, không có gì đáng lo


Lúc đó em mới thở ra hơi rồi tự nhiên thấy chân tay mỏi rã cả ra. Nghĩ cũng lạ thật, không biết lấy sức đâu ra mà bồng con bạn chạy băng băng như thế nữa. Nó cũng hơn 50kg chứ ít đâu, đợi khi nào khỏi chắc phải bắt nó khao chầu nhậu mới được


“Sao rồi cô nương?” – Em cười hỏi con bạn

“Tao có chết không mày? – Nó vẫn thút thít

“Có. Mày sắp chết rồi. Khoảng hơn 2 tiếng nữa thôi”


Con bạn nghe đến đó nó khóc to. Em lại chọc phải tổ kiến lửa rồi


“Tao đùa đấy. Mày bị rắn thường cắn thôi. Khoảng vài bữa nữa là khỏi. Yên tâm đi”

“Thằng chó”

“Tao gọi điện cho ba mẹ mày rồi đấy. Tí nữa họ về”

“Ừm”

“Gọi cho thằng bồ mày đến nha?”

“Thôi khỏi gọi. Nó đang đi diễn ở Đà Nẵng. Gọi nó lại mất công”

“Vậy có ăn gì không. Để tao đi mua”

“Mua dùm tao chai Sting đi. Đang khát nước”

“Uống nước lọc đi. Bác sĩ bảo mày không được ăn uống lung tung. Tao dặn thằng Huy mua cháo rồi. Tí nó chạy vào giờ á”


Thy ngồi im lặng. Giờ nó cũng không còn khóc nữa. Con bạn em, bề ngoài nó cứng cựa lắm. Nói chuyện với em chỉ muốn đấm nhau thôi nhưng hễ bị chuyện thì làm nũng thôi rồi. Suy cho cùng, nó cũng chỉ là con gái cần một thằng đàn ông che chở. Lâu lâu ngồi nghĩ, nếu em không phải bạn thân nó chắc có lẽ em đã yêu nó rồi


“Mày xé áo như vậy mai sao đi được?”

“Đi gì nữa. Mày bị vậy sao tao đi được. Hồi nãy tao có gọi điện xin ông Nam rồi. Ổng bảo cứ nghỉ đi. Có gì hết đợt tập trung này mọi người đến thăm mày sao?”

“Cảm ơn nha” – Con bạn lí nhí trong miệng

“Hửm?”

“Cảm ơn mày”

“Con điên này, mày bị rắn cắn rồi não có vấn đề luôn à?”

“Thằng chó”

“Đó. Vậy mới đúng là mày chứ”


Nó phì cười trước câu nói của em. Thy cười đẹp lắm. Nhìn nó cười trong khi hai mắt vẫn còn đẫm nước, em thấy nó mong manh như thế nào ấy. Chỉ muốn tới ôm nó vào lòng. Có lẽ đó chính là tâm lý của một thằng đàn ông muốn che chở và ôm ấy những gì dễ vỡ nhất


“Sao rồi con bạn. Mày với thằng nào vào trong bụi mà để bị rắn cắn thế?” – Tiếng thằng Huy

“Mẹ chưa thấy người đã thấy tiếng. Đổ cháo ra cho nó ăn đi”

“Biết rồi. ĐM, anh chị làm cái vẹo gì mà rách cả áo với quần thế kia. Mà hình như là cái áo của tao mà”

“Thì của mày chứ ai”

“ĐM thằng tró. Bữa sau tao lấy cái gì mặc” – Thằng Huy tru tréo

“Con nhà đại gia, có cái áo ghẻ cũng tiếc. Tao xé là để buộc vết thương cho con Thy. Mày coi bạn bè mày không bằng cái áo nữa à?”

“Ủa. vậy hả? Thế mà tao cứ tưởng”


Thằng Huy không còn trách vụ cái áo nữa. Nó đổ cháo ra rồi em ngồi đút cho con Thy ăn. Còn nó chạy đi mua 2 hộp cơm. Một lúc sau thì Linh tới, là em gọi điện cho nhỏ tiện thể có số sau này để dành la liếm


Linh vào mang theo một mớ quần áo vứt tung lên giường. Em nhìn thấy cả cái quần chíp có ren màu hồng với cái áo ngực size chắc bự nữa. Chỗ chị em phụ nữ em biết ý đi ra ngoài


Khoảng hơn một tiếng sau thì ba mẹ Thy cũng tới. Họ vừa xuống máy bay là chạy thẳng vào bệnh viện. Sau khi hỏi han một hồi, 2 bác cũng cảm ơn em và bảo em về nghỉ sớm. Em cũng mệt nên về luôn, trước khi về Thy còn đòi em sáng mai tới thăm nhớ mua cho nó bịch sinh tố. Bị bệnh mà sướng như thế thật sự em cũng muốn


Điều đáng nói ở đây chính là em đi nhờ xe của nhỏ Linh về. Thật đúng là buồn ngủ vớ phải chiếu manh


“Anh Minh yêu chị Thy hả?”

“Làm gì có em. Anh với Thy là bạn thôi” – Em chối

“Sao em thấy anh có vẻ lo cho chị ấy vậy?”

“Thy là bạn thân của anh. Anh không lo cho nó thì lo cho ai.”

“Thế mà lúc đầu gặp em cứ tưởng anh với chị Thy là một cặp đấy. Tiếc là chị Thy bảo anh bị gay”

“Em đừng nghe nó nói bậy. Anh chuẩn men mà. Không phải gay”

“Vầng”


Thực sự em không biết phải nói gì với Linh. Em không hiểu tại sao khi đi cùng với Thy em có thể thoải mái chém gió như vậy mà đi cùng với Linh, em không nặn ra được một chữ. Toàn là nhỏ bắt chuyện trước


“Anh quen chị Thy lâu chưa?”

“Từ năm 1 rồi. Cũng hơn 3 năm”

“Ừm. Chị Thy tội lắm. Anh nhớ chăm sóc chị ấy tốt vào nhé”

“Tội là sao?” – Em tò mò. Đơn giản em thấy Thy là một người con gái tuyệt. Nếu không phải nói là hoàn hảo. Có sắc đẹp, học thức giỏi và xuất thân trong một gia đình khá giả. Là con gái út nên được ba mẹ nuông chiều quan tâm hết mức. Không có gì một con người như thế lại tội cả


Rồi Linh cũng bắt đầu kể. Linh kể dài lắm, đại khái là ngày xưa Thy có yêu một thẳng mả mẹ nào ấy trên Đà Lạt rồi. Nhưng thằng này đúng kiểu Sở Khanh, lừa tình lẫn tiền rồi biến mất. Thy suy sụp nhiều lắm. Ba mẹ Thy tính đưa nó đi du học để quên chuyện nhưng nó không chịu rồi cũng như em lên Sài Gòn thi đại học, rớt nguyện vọng một và về lại phố núi. Sau này em mới biết lần đầu của Thy cũng bị chính thằng đó lấy mất


“Em thấy anh là người tốt. Tiếc là anh bị gay chứ không em đã bảo chị Thy yêu anh rồi”

“Không đụng chạm nhau nhé. Anh không bị gay”

“Hầu như những người thuộc giới tính thứ 3 đều nói như anh hết”


Đến mức này em chỉ biết câm họng. Quả thật con bé này quá sắc sảo.


“Hôm bữa em có đổ chai nước lên đầu anh. Cho em xin lỗi nha. Tại lúc đó em đang bực mình”

“Ừm. Không sao đâu. Anh quên rồi”


Cuộc nói chuyện cứ thế trôi đi. Cả hai đều im lặng cho đến khi chiếc xe máy chạy đến cổng nhà em.


“Nhà anh đây hả?”

“Ừm. Vào nhà ngồi chơi tí đã”

“Thôi em về còn ôn bài. Mai thi môn cuối rồi.”

“Mai cố gắng thi tốt nha”


Linh chỉ gật đầu mỉm cười rồi quay xe đi. Em nhìn bóng cô bé đi khuất hẳn rồi mới vào nhà. Hôm đó, em nghĩ nhiều về con bạn. Em không ngờ rằng người như nó mạnh mẽ đến như vậy. Có lẽ sau này em sẽ để ý nó nhiều hơn. Tất nhiên với tư cách là thằng bạn thân


Sáng sớm em có chạy vài vòng cho khỏe người. Rồi tắm rửa đi mua đồ ăn sáng tiện thể ghé bà Hai mua một phần sinh tố cho Thy. Cũng tính vào ăn sáng cũng nó luôn nhưng giữa đường gặp mấy thằng trời bạn trời đánh rủ đi ăn mì Quảng. Chúng nó bao thì mình cứ quất thôi. Vừa ăn vừa chém gió quên mẹ mất thời gian. Vội vàng chạy vào viện thấy Thy đang ngồi lướt lướt cái iPad. Thấy em vô mặt nó hằm hằm như muốn ăn tươi nuốt sống vậy


“Sao giờ mới tới?”

“Tao đi ăn sáng với bọn thằng bạn. Vô trễ tí. Hehe”

“Mày ngon. Mày hứa sáng vào sớm mà giờ mới vào”

“Giờ vẫn còn sớm mà” – Em trả treo

“Sớm cái beep. Sinh tố của tao đâu”

“Đây nè” – Em đưa nó bịch sinh tố. Nó lườm lườm nhìn em giựt lấy

“Mới vào hả Minh” – Tiếng mẹ của Thy

“Dạ. Chào bác, cháu mới vào”

“Con chiều nó quá nó sinh hư. Đang bị đau mà ăn uống tùm lum vậy đâu có được”

“Không sao đâu bác. Cái này tốt cho sức khỏe mà. Cứ cho nó uống bữa sau cháu đòi lại. Hehe”

“Hai anh chị đúng là. Con ở lại đây chơi với nó một lát nha. Bác về nhà có tí việc. Lát nữa bác lên liền”

“Vâng. Bác cứ đi đi ạ”


Mẹ của Thy bước ra khỏi cửa, em đã nhảy ngay lên giường với lấy cái iPad của nó chơi điện tử. Nó thì mè nheo đòi lại, em không cho. Giỡn 1 chặp cuối cùng cũng thả nhau ra


“Mày giỡn dai như vậy chắc khỏe rồi nhỉ?”

“Ừm. Tao muốn ra viện quá nhưng ba mẹ không cho”

“Ra làm chi? Ở trong này cho mấy ông bác sĩ kiểm tra lại đàng hoàng đã. Mày ra lỡ có việc gì thì sao”

“Tao biết tao như thế nào mà. Mày lo làm gì. Ở trong này bí bách lắm. không bệnh cũng thành có bệnh. Ra ngoài đi chơi sướng hơn

“Chân cẳng vậy mà đòi ra. Con hâm”


Em chửi. Nó chỉ cười rồi nhìn bâng quơ đi đâu đấy. Em nằm xuốn bên cạnh nó tiếp tục chơi điện tử. Một lát sau nó lên tiếng


“Hôm qua mày bồng tao không thấy nặng à?”

“Nặng thấy mợ ra. Khi nào ra viện nhớ dẫn tao đi ăn đấy”

“Nặng sao mày bồng dai vậy. Chạy liên tục nữa”

“Chứ mày nghĩ tao tập gym để đó thôi hở?”

“Gớm. ít ra mày cũng có cái giống đàn ông”

“Tao không phải là đàn ông chứ là gì”

“Là gay”

“Mày tin...”

“Tao hiếp mày không chứ gì? Có câu nói hoài éo thấy làm bao giờ” – Thy cướp lời em


Lúc này, máu nóng em nổi lên. Để cái iPad xuống dưới em bất thình lình giữ chặt tay Thy lại rồi nằm đè lên người nó. Thy trợn mặt nhìn em


“Mày làm gì vậy?”

“Giờ tao thực hiện cái việc mà tao nói hàng ngày đây” – Nhìn mặt em lúc đó chắc đểu lắm

“Mày...mày...” – Thy lắp bắp

“HIẾP MÀY”


CHAP 5: NHỮNG ĐIỀU BẤT NGỜ


Người Thy bỗng run lên khi em cúi sát mặt xuống mặt nó. Nó không né tránh mà mở mắt trừng trừng nhìn em. Nó đang sợ, em biết. Nó đang sợ thằng bạn thân nhất

__________
Tin học như cơm bình dân

Bài viết liên quan:

xchieclax xchieclax (SV!) [Off] [#] (07.12.2015 / 17:16)
Đang tìm người yêu
Truyện: Say Nắng Cô Em - Tán Cô Chị
Tác giả: Kun Max

Tình trạng: Hoàn thành.

Post bởi: HaySo1.Vn


**********************


CHAP 1: CUỘC GẶP GỠ


Đôi nét về em: Em tên Minh (tên thật của em) 23 tuổi mới ra trường được 1 năm hiện đang làm việc cho một ngân hàng ở phố núi đầy nắng và gió. Em cao 1m75, thời sinh viên vẫn theo chân mấy đứa bạn đi tập gym đá bóng nên body có thể là đủ để tán gái (cái này không chém)

Thời sinh viên, ngoài thời gian học trên trường và nhậu nhẹt cùng với mấy đứa bạn ra còn lại em chỉ biết cắm đầu vào game. Em nhát gái, cái này như là căn bệnh dường như thấm vào xương tủy của em rồi hay sao ấy. Thành ra toàn bị mấy đứa bạn gọi là gay (mặc dù em chuẩn men). Cứ thế, 3 năm đại học của em chỉ diễn ra một cách tẻ nhạt không có gì đặc sắc cho đến khi em bước chân vào năm thứ 4

Em còn nhớ mùa hè năm đó, em và lũ bạn tham gia tiếp sức mùa thi. Nói là tiếp sức chứ thực sự bọn em có làm gì đâu. Chỉ toàn ngồi chém gió với nhau rồi có ai tới hỏi thì chỉ địa điểm thi này nọ. Nói chung công việc nhàn lắm không có vất vả như em tưởng.


Ngồi nhàn sinh tật. Ông bà ta nói cấm sai bao giờ. Ngồi cả tiếng đồng hồ thấy chả có mà nào đến hỏi. Em nói nhỏ với con bạn ngồi trông, tí thầy có ra thì hú. Nó không chịu, em dỗ mãi bảo là tí mua sinh tố cho ăn, nó mới để em đi. Thế là quán net thẳng tiến thôi


Em lúc đó cũng còn trẻ trâu lắm. Vào quán nét thấy hết máy, em túm đầu 1 thằng nhóc, khoảng chừng 7 – 8 tuổi gì đó đang đánh LOL. Đứng nhìn nó chơi, em biết tại sao các thím mê game hay chửi cái rank LOL Việt Nam mình là cái rank nát nhất trên thế giới. Cầm Jinx lên mũ phép thuật và giày vệ quân 0- 10- 2. Em hỏi nó sao lên đồ gì lạ vậy. Nó trả lời thấy đẹp thì lên thôi.


Trời trưa nắng nóng rồi, em lại mê game, gặp thằng nhóc trẩu tre này nữa. Chả biết sao em lại kéo cái ghế của nó ra rồi bảo thằng chủ quán (quen với em) khởi động lại máy. Thằng nhóc đơ ra một hồi rồi cũng biết em cướp máy. Nó khóc bù lu bù loa lên, em thì mặc kệ, cứ đăng nhập vào game làm ván cho bớt nghiền đã. Một lát sau thì thằng nhóc biến đâu mất.


“Thằng kia, sao mày khoái bắt nạt con nít vậy” – Thằng chủ quán hỏi

“Mày lại coi nó đánh nè, cầm Jinx lên mũ phép thuật. Đánh đấm cái đéo gì nó”

“ĐM, nó về lôi chị nó lên thì mày khổ”

“Đéo quan tấm. Im bố đánh”


Không biết sao hôm đó em đánh mà feed kinh khủng. Tự tin cầm Ahri (champ tủ của em) mà chết những 5 mạng. Không hỗ trợ cũng không giết được mạng nào. Đang cáu lại găp thằng bạn “mờ lờ” nó ngồi coi em đánh cứ cười khẩy. Tí nữa thì em phang ngay cái bàn phím vào mặt nó


“ĐM. Im cho bố chơi” – Em hét toáng lên


Hét thì nó cũng lui thôi, vô lấy cho em chai pepsi với ly đá ra rót cho em.


“ĐM. Feed thì cũng như ai mà bày đặt chê thằng nhỏ”


Cũng may là nó mang nước cho em chứ không em phang vào mặt nó rồi. Trận đó, em thua. Cả team chửi em quá trời luôn. Hình như lại đang trận chuỗi của thằng nào đấy, em nhớ không rõ hình như tên là “Shorum” đòi vác dao tới chém em. (Thím nào trong đây có đánh với em trận đó thì cho em xin lỗi nhé)


Em tiếp tục làm game mới. Trận này em cầm Vayne. Đỡ hơn trước, em khá xanh trận này nhưng hình như trời không thương người hay sao các thím ợ. Đang combat thì cả 1 chai nước pepsi từ đầu đổ hết xuống đầu em. (Thua combat, team em thua luôn ). Em giật mình lùi ghế ra đằng sau chửi


“ĐM, thằng chó nào chơi mất dạy vậy?”


Quay lên thì em thấy một cô bé, tầm học cấp 3 hay sao ấy đang dẫn theo một thằng nhóc, là thằng nhóc hồi nãy. Tay thì cầm chai pepsi của em. Bé đó cầm vỏ chai lên chỉ thằng vào em


“Lớn đầu bắt nạt đứa con nít. Lần sau cẩn thận đấy”


Nói xong, cô bé đó quay lưng dắt thằng nhóc bỏ đi luôn. Em đơ ra một lúc. Mặt em như cái bánh cháng nhúng phải nước ấy. Nhục đíu thể tả được. Thằng bạn em thì được trận cười như phá làng phá xóm. Còn mấy thanh niên trong quán nhìn em như sinh vật lạ vậy. Nếu lúc đó mà có cái lỗ chắc em cũng chui xuống đó rồi.


“Chết mày chưa con. Anh đã bảo mà” – Thằng bạn châm chọc


Em không nói gì hết. Lừ mắt nhìn nó rồi đi thằng vào trong nhà. Lục tủ nó lấy bộ đồ rồi vào tắm rửa. Không biết lúc đó phải trốn đi đâu nữa. Cả quán đều là anh em bạn bè với nhau. Bị như vậy, thực sự em không còn mặt mũi nào mà nhìn mặt bọn nó nữa. Với tay lấy cái điện thoại gọi cho thằng bạn.


“Cái gì?”

“Mày vào đây tao hỏi tí”

“Thằng nào trông quán?”

“Bảo thằng Bình trông cho. Vài phút thôi, tao mà ra đó chắc bọn nó cười tao chết”

“ĐM. Chọc vào tổ kiến lửa làm gì. Đợi chút” – Thằng bạn nói thế nó cũng đi vào


Nói một chút về thằng bạn. Nó tên Huy, là thằng nối khố với em từ khi cả 2 đang còn cởi truồng tắm mưa cơ. Nó là thằng bạn thân đúng nghĩa của em. Cái vẹo gì nó cũng kéo em đi. Từ đánh nhau tới ăn nhậu, từ đi dòm gái tắm tới đi bia ôm các kiểu. Thằng anh nó mở quán net nên hè năm nay nó ở nhà phụ giúp không đi mùa hè xanh với em được. 2 thằng trong trường là cặp bài trùng của nhau. Đi đâu làm gì cũng có nhau, nên đôi khi mấy thằng ôn dịch trong lớp vẫn kêu chúng em là gay


“Nói nhanh để anh còn ra coi quán”

“Con bé đó là ai vậy?”

“Con nào? Con hồi nãy hở?”

“Ừm. Nó đó”

“Tao cũng không biết. Chỉ nghe mấy thằng kia kể lại thôi, nghe nói nó dữ lắm. Trong quán mình từng có một đứa bị nó cho ăn vả rồi đấy”

“Ghê vậy cơ á?”

“Ừ. Thế tao mới bảo mày cần thận. Mà cái thằng này. Cái áo mới mua. Tao còn chưa bóc tem. Trả lại cho bố”

“Trả cái cc. Để im bố mặc. Đang buồn đấy”

“Mày thì có cái gì mà buồn” – Thằng bạn ngồi xuống nghe em nói tiếp

“Con bé ấy xinh nhỉ” – Em buột miệng nói


“CÁI GÌ?” – Thằng bạn em dường như nó không tin vào lời em nói. Nhìn em như một thằng tộc rừng mới xuống núi

“Mày bị nó đổ nước lên đầu nên không còn tỉnh táo nữa hả”

“Thằng hâm này. Nó xinh thật mả” – Em quả quyết

“Ừ thì xinh. Nhưng mày có bị sao không?”

“Thôi. Mày ra ngoài đi. Tao nằm nghỉ một tí. Mà nhà có gì ăn không? Sáng tới giờ chưa ăn cái gì”

“Mẹ tao có nấu cơm đấy. Xuống lấy mà ăn” – Thằng bạn chỉ tay xuống dưới bếp rồi bước ra ngoài


Em hỏi thế chứ cũng không buồn ăn. Nằm nghĩ vẩn vơ mấy thứ. Thực sự, cô bé hồi nãy rất xinh. Rất giống một người. Ah! DJ Tít. Khuôn mặt rất giống DJ Tít nhưng trông có vẻ nhỏ con hơn, dễ thương hơn (vếu không bằng Tít đâu nhé)


Người ta thường nói gì nhỉ. Tình yêu sét đánh. Em tự dưng cười. Em không biết cảm giác đó là gì. Nó làm em cảm thấy vui, hồi hộp và tim em bỗng dưng đập thình thịch khi nghĩ về cô bé đó dù chỉ là trong khoảnh khắc. Em biết mình bị gì. Say nắng – đó chính là cái cảm giác hợp nhất lúc này. Thở dài một cái, một thằng bị giang hồ đồn thổi là gay cũng có lúc say nắng gái sao? Em lại cười rồi xuống dưới bếp lục cơm ăn.


CHAP 2: OAN GIA NGÕ HẸP


Thằng bạn em có bà mẹ làm đầu bếp ở trong một khách sạn. Nấu ăn ngon vờ lờ ra. Lâu lâu em lại qua nhà nó ăn chực. Đang ăn cơm thì có tiếng điện thoại reo. Là con bạn của em. Nó tên Thy


“Anh nghe em?”

“Mày đang ở đâu đấy. Xong chưa. Ra tao nhờ tí việc”

“Đang ở nhà thằng Huy. Thầy gọi hở?”

“Không. Tao có việc đi gấp. Mày ra trông dùm tao. Với tiện thể dẫn con em tao đi coi phòng thi cái.”

“Em nào? Mày có em hở? Sao tao không biết?”

“Em họ tao thôi. Ra lẹ đi.”

“Đợi tí, đợi tao ăn xong chén cơm đã. Mày đi với trai chứ gì? Bố cái loại hám trai” – Em chửi

“Kệ tao. Mau lên. Đàn ông gì mà lề mề. Gay là đúng rồi”


Con bạn nói xong cúp máy. Nó cũng chính là nguyên nhân đồn thổi em là gay và làm biết bao các hot girl trong trường đang si mê em phải than khóc (chém tí). Lại thở dài, em chui vô phòng lục tủ thằng bạn lấy cái áo đoàn ra mặc. Xin nó thêm tí gel xịt tóc nữa, soi lại gương thấy bảnh trai vờ lờ ra nhưng thế éo nào mà vẫn chưa có bồ nhỉ: (


Giờ mới là vấn đề. Không biết phải ra ngoài như thế nào nữa. Lũ bựa nhân đang ngôi chơi net ở ngoài chỉ cần thấy mặt em là chúng nó chọc cho không có lỗ để chui xuống mất. Điện thoại lại kêu. Lại là Thy, không biết nó bận chuyện gì mà gọi lắm thế. Chắc lại đi cùng với thằng người yêu. 2h chiều trời nắng nóng thế này thì đi đâu? Chắc lại “mấu tèo” thẳng tiến đây


Nhắc đến con bạn. Nó là đứa có nhan sắc. Cái sắc đẹp của nó có ở những người phụ nữ trưởng thành (tầm 25- 26) hơi già so với tuổi. Nó bắt đầu chơi với em từ năm nhất đến giờ. Cũng như thằng Huy. Nó với em cũng dính nhau như sam. Cũng từng dấy lên tin đồn em và nó yêu nhau nhưng chúng em phủ nhận. Đôi khi thằng Huy lại bảo “sao mày không hốt nó luôn đi. Ngon thế còn gì”. Nhưng với em bạn thân không phải đứa để yêu. Bạn thân là đứa để em chia sẻ, là đứa để mình chửi và cho mình những lời khuyên. Em không yêu bạn thân nhưng nếu yêu thì xác định phải cưới. Em không muốn khi chia tay em mất đi người yêu và bạn


Em bước ra khỏi phòng tiến về phía cửa với anh mắt dè chừng nhất. Rồi bất ngờ tăng tốc chạy ù qua phòng net tiến thẳng nhà để xe. Các thanh niên thấy em liền hét toáng cả lên rồi buông lời châm chọc. Haizzz. Giờ lại trở thành người nổi tiếng, đến khi bão scandal hết chắc em tự kỉ chơi game ở nhà quá.


Leo lên con AB, phóng vù tới trường. Trời nắng như đổ mỡ lại được cái gió hanh khô nó cứ hắt vào mặt. Biết thế em không đăng kí ở nhà ngủ cho khỏe. Đâm lao thì phải theo lao thôi.


Mới tới trường, chưa kịp thở, Con bạn lại đập vào vai em rồi bắt đầu cằn nhằn bằng cái giọng chua như mấy con mèo cái tới mùa động đực. Trời đang nắng nóng mà nghe thấy nó ì eo nữa thì thật không có gì khó chịu bằng


“Từ nhà thằng Huy tới làm gì mà lâu vậy. Lề mề”

“Đang ăn cơm. Trời đánh tránh bữa ăn”

“Chứ không phải mày đang cắm đầu vô game à?”

“Game cái “chi chi” (chi chi = con c*c. Bọn em nói vậy cho có văn hóa). Bị con điên nào đổ pepsi lên đầu. Đang bực cả mình đây” – Em vừa nói vừa lấy chai nước lên tu

“Con nào? Mà thôi. Tao đang có việc bận. Mày đang còn nợ tao chầu sinh tố đấy nhé. Tối tao tính”

“Sinh tố nào?” – Em giả lơ

“Hồi nãy mày hứa trông cho mày để mày đi chơi còn gì. Mày mà không làm bà cắt trym mày”

“Hộ tao phát” – Em vừa nói vừa dơ phần dưới ra

“Đời đấy. Tí về tao tính. À. Tí nữa có con em tao. Nó tới đây thì dẫn nó đi xem phòng thi dùm tao với. Tao đưa số điện thoại của mày cho nó rồi đấy.”

“Sao mày lại tự tiện đưa số của tao cho người khác vậy”

“Im” – Nó nói xong rồi nguẩy đít bỏ đi. Thằng bồ nó đang đợi bên đường.


Em lững thững đi lại bàn mở laptop lên chơi. Không có gì thú vị, quanh quẩn cũng chỉ là tình hình biển Đông, giá vàng tăng, giá Durex cũng tăng theo...bla bla... Lại ngồi ngắm đường phố, dòng người qua lại, nghĩ vẩn vơ mấy thứ linh tinh. Mấy thằng bạn thì bỏ đi hết. Đứa thì đi với bồ, đứa thì cắm đầu vào game, đứa thì đi soi gái. Chỉ có một mình em ngồi ở cái bàn tư vấn.Ngày xưa, thời mới đi thi cứ tưởng làm tình nguyện sướng lắm, vui lắm. Bây giờ mới vỡ lẽ ra. Chẳng có gì đặc sắc cả


Đang thẩn thơ thì có điện thoại tới. Là số lạ. Em vội bốc máy


“Alo”

“Alo. Cho em hỏi anh có phải là Minh không ạ?” – Là giọng của một đứa con gái.

“Vâng. Mình là Minh. Bạn là ai? Có chuyện gì không?”

“Dạ. Em là em của chị Thy. Chị Thy có dặn em liên lạc với anh nhờ anh chỉ em đi xem phòng thi”

“À. Vậy hả. Thy có dặn anh rồi. Em tên gì nhỉ?”

“Em tên Linh.”

“Ừm. Linh lên trường đi. Anh ngồi ở bàn tư vấn trước cổng trường đấy. Lên anh dẫn đi”

“Dạ. Vậy khoảng 10 phút nữa em lên” – Linh nói xong rồi cúp máy


Linh hả? Lại là Linh nữa sao? – Em tự nhẩm trong đầu. Đối với em, cái tên Linh này đã gây cho em biết bao hạnh phúc và cả khổ đau nữa. Tự dưng, quá khứ ùa về trong em với những kỉ niệm của mối tình đầu - một người con gái tên Linh...


“Sau này nhất định phải cưới em đấy. Hứa đi”

“Ừm”

“Không được lăng nữa”

“Ừm”

“Phải nghe lời em”

“Ok luôn”

.

.

.

.


“Dạ cho em hỏi anh có phải là anh Minh không ạ?” – Tiếng một người con gái kéo em về với thực tại

“À vâng. Mà ủa? LÀ CÔ” – Em hét toáng lên

“LÀ ANH” – Cô ta trợn tròn mắt nhìn em

“Đúng là oan gia ngõ hẹp mà” – Cô gái cười khẩy nói với em


DJ Tít. À nhầm, người con gái đứng trước mặt em chính xác hơn là bản sao của DJ Tít (vếu hơi nhỏ) Em không ngờ lại gặp cô ấy trong hoàn cảnh này. Thật đúng là Trái Đất tròn


“Cô tên là Linh à?” – Em hỏi

“Ừ. Ông là Minh bạn chị Thy hở?”

“Xưng hô lễ phép một tí. Cô không được dạy là phải một dạ hai vâng với người lớn à?” – Em châm chọc

“Anh thì lớn quá. Lớn đến nỗi đi chọc một đứa con nít cơ mà”


Cái nụ cười nửa miệng để lộ ra hàm răng trắng buốt và cái má lúm đồng tiền xinh xinh tại sao ăn nói lại sắc sảo đến thế. Em cứng họng tính đánh trống lảng


“Thy nhờ tôi đưa cô đi coi phòng thi. Đi không?”

“Thôi. Nhìn cái mặt ông là tôi hết hứng đi rồi. Để mai tôi bảo chị Thy đưa đi”

“Tùy”

“Đúng là “gay” có khác” – Linh lẩm bẩm trong miệng

“Cô nói gì?” – Em giật mình trừng mắt nhìn Linh

“Chị Thy nói ông bị gay. Chả trách chuyên đi bắt nạt con nít”

“Cô” – Em cứng họng. Không ngờ con Thy còn lan tin đồn đến như vậy. Kiểu này không biết nhìn mặt ai nữa đây

“Sao? Còn không thừa nhận đi. Đã gay rồi còn sĩ” – Nói xong, Linh lại nguẩy đít quay đi.


Lần thứ hai trong ngày, mặt em như cái bánh bao bị nhúng nước. Say nắng? Em đang say nắng cái thứ gì đây trời? Con bé hung tợn kia sao? Còn con Thy nữa. Em nghĩ nó mà ở đây chắc em hiếp chết nó rồi.


Cầm lấy điện thoại gọi cho Thy. Tính sạc cho nó 1 trận mà không thấy nó bốc mấy. ĐM, đi mấu tèo làm gì mà lâu thế. Thằng bồ nó làm cái gì mà hơn cả tiếng đồng hồ rồi con chưa xong. Nhắn cho nó 1 cái tin em quay lại bàn cầm chai nước lên tu. Một lúc sau thấy nó gọi điện


“ĐM. Mày vác cái xác về đây bố hỏi” – Em hét lên trong điện thoại

“Chi vậy? Tao đang có việc gấp. Tầm 1 tiếng nữa nha”

“Nhanh con... Tút... Tút... tút” – Em chưa kịp nói hết câu thì nó tắt máy


Lại mở laptop lên vô diễn đàn. Hôm đó bức xúc quá không biết em chửi phải thằng mod nào trong này thế là bị K.I.A luôn. Một ngày max nhọ.


“Ủa. Mày trực một mình à? Con Thy đâu?”

“Nó đi chơi với trai rồi. Mày biến đi đâu mà nãy giờ tao không thấy?”

“À. Nãy chơi bài với mấy em thí sinh. Thắng được hơn 100k” – Thằng bạn toe toét cười

“Mày ăn ở có đức một tí đi cho con cháu nó nhờ. Mẹ, đến tiền của mấy đứa thí sinh cũng lột cho bằng được”

“Chúng nó rủ tao chơi mà”

“Thế chúng nó bảo mày đi ăn cứt mày cũng ăn à?”

“Ơ cái dis. Thằng mờ lờ này. Hôm nay tới tháng hả mày?”

“Biến. Bố đang bực”


Thực sự lúc đó em rất tức. Trong một ngày xảy ra bao nhiêu chuyện xui xẻo. Chơi game thua, bị gái đổ nước lên đầu lại còn ăn chửi nữa. Lại gặp phải cái thằng bạn nhiều chuyện.


“Mày về nhà tắm rửa đi. Tao với thằng Nam trực cho. Tí còn đi mua cơm phát cho mấy đứa thí sinh.”

“Mua ở đâu?”

“Nhà trường đặt rồi. Mày đến quán X ở đường Y ấy. Tí nữa tới đó hú tao, tao chạy qua chở giúp. Một mình mày éo chở hết được đâu

“Bao nhiêu suất tất cả?”

“Hình như là gần 100 suất. 5 thằng chở. Yên tâm”

“Ừ. Vậy tao về trước. Tí nữa có gặp con Thy bảo nó chờ tao. Cấm đi đâu hết”

“Anh chị lại cãi nhau chuyện gì nữa à? Tao đã nói rồi. Mày hốt nó đi không chịu nghe. Em nó xinh vờ lờ ra thế kia. Mày cứ cù nhầy để thằng khác nó hốt mất. Giờ nó đi với trai nên mày tức chứ gì. Bố đời thanh niên”

“Câm”


Nói xong em leo lên xe đi về. Từ trường cách nhà em khoảng 3 km nhưng cũng mất 20 phút mới lết về đến nhà được. Một phần là do giờ cao điểm tắc đường. Một phần là nghĩ lung tung (khuyên các thím đi xe nhớ tập trung nhé. Nghĩ lung tung có ngày lên nóc tủ ngắm gà khỏa thân đấy). Về đến nhà, em tới phòng tập gym kế bên tập tí ra mồ hôi tắm cho mát. Rồi lại xách xe đi lấy cơm. Vừa tới nơi thì có điện thoại. Là Thy gọi.


“Anh nghe”

“Có chuyện gì mà mày la tao ghê vậy?”

“Mày đang ở đâu?”

“Ở trường”

“Đứng đợi tao một tí”


Em cúp máy rồi gọi cho mấy thằng bạn ra chở cơm về. Một lúc sau cả một đống các thanh niên mặc áo đoàn chạy tới. Mấy bà cô bán cơm cứ khen lấy khen để làm em với bọn bạn nở cả mũi. Mấy bà đâu có biết rằng đằng sau đó toàn một lũ chỉ biết đến game, bài bạc và gái gú.


CHAP 3: TÌM HIỂU VÀ TIẾP CẬN


Đảo một vòng, mua thêm vài bịch nước mía rồi chạy về trường. Cầm mấy hộp cơm rồi phát cho từng phòng. Ở chỗ em có rất nhiều người đồng bào, cuộc sống của họ còn rất khó khăn nên khi nhận những hộp cơm, em thấy họ vui lắm, khen chúng em nào là đẹp trai, tốt bụng rồi bảo sau này sẽ cho con cái họ đi làm tình nguyện. Sướng! Công nhận lâu lắm rồi em mới được nhiều người khen đến như vậy


Nhớ cái thời ngày xưa cắp sách lên Sài Gòn thi em cũng như vậy. Sống trong một khu tập thể do mấy anh chị sinh viên sắp xếp cho. Bố em cứ bắt ra ngoài ở nhưng em không chịu. Em có thằng anh họ ngày trước cũng từng đi làm tình nguyện, ổng bảo sống như thế vui lắm hơn ở nhà trọ nhiều. Công nhận đúng vui thật, có mấy ngày thôi nhưng quen được nhiều bạn mới, rồi cùng nhau ôn thi, ăn cơm, đi chơi. Mấy ông tình nguyện cứ thấy gái đẹp là lân la làm quen. Có hôm còn kéo vào phòng của em đánh bài nhậu nhẹt trong đó nữa. Em cũng quyết tâm cố gắng thi đậu để được như thế. (Năm đó em thi Ngoại thương, được 23 điểm, rớt cái bạch. Bị bố la quá trời cuối cùng xét nguyện vọng 2 về học ở phố núi gần nhà cho bố mẹ dễ quản)


“Đang nghĩ gì mà đăm chiêu thế thằng bạn” – Con Thy vỗ vai em hỏi

“Nghĩ gì đâu, nhớ chuyện ngày xưa thôi”

“Lại nhớ về con Linh hở?” – Con bạn tò mò

“Tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi đừng nhắc tên nó trước mặt tao nữa mà”

“Không nhắc thì thôi làm đíu gì mà căng thế” – Con bạn dẩu môi lên cãi lại em

“Ủa. Con em gái mày cũng tên Linh hả? Mày có em gái bao giờ sao tao không biết”

“Ừm! Em họ tao thôi. Thấy nó xinh không? Tao làm mai cho”

“Tao xin. Dữ như chằn lửa ấy. Vớ vô rồi nó làm mẹ tao à?”

“Gì? Mới gặp nhau mà biết nó dữ rồi. Ghê vậy?”

“Mày có nhớ hồi chiều tao kể có con bé đổ chai pepsi lên đầu tao không? Là nó đấy”

“WTF? Thật hở” – Con bạn tròn đôi mắt hỏi em như không tin vào tai mình

“Ừ. Láo với mày làm chi. Trông cũng xinh mà sao dữ khiếp”

“Con bé nó vậy thôi chứ hiền lắm. Chắc mày làm gì nó, nó mới hung hăng vậy thôi”


2 đứa ngồi nói chuyện thêm một lúc nữa thì có một anh khóa trên đến bảo tập họp. Em nhớ không nhầm hình như là phổ biến kế hoạch ngày mai. Bắt bọn

__________
Tin học như cơm bình dân

  Tổng số: 2

Lọc theo tác giả
Xem chủ để ngoại tuyến (Offline)

Trong diễn đàn

Sắp xếp theo thứ tự từ dưới lên
1 / 2